Cả thân thể Trương Ý Nhi cứng đờ, theo phản xạ nghiêng mặt về phía âm thanh phát ra, không ngờ tới cánh môi vô ý mà phớt qua làn da người đó, cả hai đều giật mình.
Trương Ý Nhi mở to mắt không thể tin Lạc Hồ Ưng đã đứng sau lưng từ khi nào, lại còn… cái tư thế hết sức thân mật này.
Cô thẹn đến nỗi quên luôn cả đặt cược tiền, cho tới khi y nhắc nhở, văng vẳng bên tai là điệu cười khe khẽ: “Chẵn.”
Người nào đó vội ngồi thẳng lưng, khuôn mặt đỏ bừng cũng quay phắt trở lại, nếu là khi nãy cô đã hét lên rồi nhưng lúc này… ây hai anh em họ Lạc đều khiến cô tức đến không biết làm cách nào.
Ván cuối Trương Ý Nhi thắng.
Người đàn ông vẫn đứng sau lưng cô, hương bạc hà không sao xua đi nổi, Trương Ý Nhi đếm tiền mà đầu óc cứ lộn tùng phèo, ngẫm rồi ngẫm dựa vào số tiền cược thắng ván cuối, cô trích ra một nửa đưa cho Lạc Hồ Ưng.
Nhìn thấy vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa hứng thú của y, Trương Ý Nhi cụp mi ậm ờ nói: “Chia cho ngài một nửa, nhờ ngài nên tôi mới thắng ván cuối.” Vốn dĩ cô định cược lẻ, tức là thua hoàn toàn.
Cuối cùng vẫn không cứu vãn được chút danh dự nào.
Lạc Hồ Ưng đúng là bất ngờ, cô bé này thế mà còn “chia tiền” cho y, còn là một nửa.
Y thiếu tiền lắm à.
Y không nhận mà nhìn khuôn mặt nhỏ bé chỉ cỡ một bàn tay, làn da trắng mịn không tì vết, cặp mắt trong suốt không chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-fred-tai-sao-la-em/1980255/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.