Em trai của Hứa Tử Ngư là Hứa Tử Kiện hầu như kế thừa tất cả những ưu điểm của cha mẹ lẫn mẹ, nên cũng là một người đàn ông đẹp trai. Em dâu là Hầu Oánh Oánh mỗi ngày cúi đầu ngẩng đầu đều nhìn thấy trai đẹp, trong lúc xem hai mươi mấy tấm hình của “anh phỏng vấn”, trong lòng của cô cũng âm thầm so sánh hai người chênh lệch như nước sông với mặt biển vậy, không để ý liền thở dài một cái. Sau đó lại thấy lời than thở của mình không đúng lúc, vội vàng giấu đầu lòi đuôi mà nói :"Chị, thật ra thì em cảm thấy diện mạo không quan trọng." Hứa mẹ nghe vậy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn con dâu một cái, chỉ vào tấm hình trên màn hình vi tính mà nói :"Con àh, mẹ thấy người này cũng không đến nỗi tệ. Con xem kìa lỗ mũi ra lỗ mũi mắt ra mắt ."
Lúc trẻ Hứa mẹ rất mê trai đẹp, cho nên năm đó mặc kệ nhiều người theo đuổi, trong lòng của bà chỉ coi trọng thầy giáo Ngữ Văn là Hứa ba, cũng không tính là giàu có gì, mấy năm trước bà vẫn hy vọng con gái của mình sẽ với người đàn ông đẹp trai mà cô thường khoe đó, nhưng đáng tiếc nhân duyên của Hứa Tử Ngư quá mỏng manh, hiển nhiên lý trí của Hứa mẹ cũng chiến thắng lý tưởng mê cái đẹp của bà. Hứa Tử Ngư nghe bà nói như vậy cũng đặc biệt cẩn thận nhìn một chút, sau đó gật đầu phụ họa mà nói :"Ừh, lỗ mũi cùng mắt đúng là nằm đều ở chỗ đó, thậtTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-gi-len-giuong/748531/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.