Âm thanh của phòng bên như long trời lở đất, tiếng gào khóc vô cùng thảm thiết.
Vưu Gia bị dọa sợ không nhẹ, ban đầu còn thấy xấu hổ đến hoảng loạn, nghe thêm một lúc lại thấy hình như không đúng lắm, liền muốn gọi báo cảnh sát.
Dù có thế nào anh ta cũng không ngờ Lục Tiệm Hành bỏ mặc không thèm để ý tới anh ta mà nhất định chỉ muốn quy tắc ngầm với cấp dưới của mình.
Nhưng mà Trần Thái kia hình như không tình nguyện lắm? Lúc ăn cơm anh ta đã nhìn ra Trần Thái cố gắng trốn tránh hai anh em họ, vừa rồi cùng đi lên, mặt y cũng lộ rõ vẻ bị gây khó dễ.
Vưu Gia lại nghĩ, nhất định là vậy rồi, nếu không người ta sao lại đi đặt phòng khách sạn ở gần sát đây?
Anh ta nhớ lại hồi trưa mình thiếu chút nữa phạm sai lầm, may mà có Trần Thái nhắc nhở. Tối nay có thể gặp Trần Thái, Vưu Gia mừng lắm, ngoài ra còn muốn xin số điện thoại để về sau thường xuyên liên hệ, nào ngờ lại gặp phải chuyện như vậy.
Những tiếng phạch phạch phạch của phòng bên chuyển thành phập phập phập, Vưu Gia mặt đỏ tới mang tai, lúc thì chán nản vì Lục Tiệm Hành không để ý tới ám hiệu của mình, lúc thì tự trách vì Trần Thái đang phải chịu bạo hành mà mình không thể cứu giúp.
Anh ta đứng ngồi không yên trong phòng, cuối cùng thực sự không nhịn được nữa, gọi điện thoại cho lễ tân.
Lục Tiệm Hành vẫn đang giằng co với Trần Thái, dù anh nín đã lâu, đêm nay vốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-quan-ly-dien-sau/1362656/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.