Cả sảnh tiệc im lặng trong giây lát.Họ xoay người nhìn về phía bắt nguồn của giọng nói.Lối vào của sảnh tiệc vắng tanh, không có một bóng người.Tiếng đế giày va chạm vào sàn nhà vang vọng ở hành lang trống trải, từng bước từng bước nhịp nhàng truyền vào tai mọi người.Bọn họ có thể nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, mọi người không chớp mắt chăm chú nhìn ra cửa.Tất cả mọi người cứ như vậy nhìn người đàn ông bước ra từ phía hành lang.Từ mờ ảo đến sáng ngời, hình bóng cao gầy thẳng đứng kia dần in sâu vào trong mắt của mọi người.Ngay lúc đó mọi người đều há hốc mồm tỏ vẻ kinh ngạc.Đó là một khuôn mặt tuyệt mĩ không gì sánh bằng.Lông mày rậm, sống mũi cao, đôi môi mỏng, con ngươi đen nhánh sâu không thấy đáy.Ánh đèn rực rỡ trong bữa tiệc chiếu vào khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính của anh, chói mắt và thiêu đốt ánh nhìn của mọi người.Gương mặt anh không cảm xúc đứng ở cửa bữa tiệc, đôi mắt bình tĩnh nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.Bộ vest được ủi vô cùng tỉ mỉ không nhăn dù chỉ là một chút, tỉ lệ vừa phải đủ ôm tôn lên vóc dáng cao lớn làm cho anh càng thêm hoàn mỹ.Khí thế uy nghiêm của anh làm mọi người cảm thấy hoảng sợ, toàn thân toát lên vẻ lạnh lùng, cao quý không ai sáng bằng, tạo cảm giác áp bức mọi người.Anh chỉ là đứng ở nơi đó, không nói gì cả, cái gì cũng không làm, cũng đủ làm người khác sững sờ.Sự hiện diện mạnh mẽ của anh đánh thật sau vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-tien-sinh-hay-kiem-che/2232801/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.