Nếu như là thế giới trong game, hắn sẽ không ngần ngại để quái vật đánh cho hấp hối rồi thử thuốc, nhưng đây lại là ngoài đời, việc mang thân mình cống hiến cho khoa học chắc chắn là thứ Hoàng không bao giờ xung phong. Vạ lỡ thứ mình chế ra là đồ dỏm, uống vào không có tác dụng hoặc tệ hơn nữa là bị di chứng thì thật họa vô đơn chí, vả lại hắn cần vật thí nghiệm bắt buộc phải là con người, có như thế mới bảo đảm an toàn cho bản thân được.
Milenia không được lựa chọn, đơn giản cô ta còn quá có giá trị. Biết đi đâu mà kiếm bây giờ, không thể cầm thuốc chữa trị đi khơi khơi ngoài đường rồi nói “Chào anh, công ty chúng tôi đang có chiến dịch dùng thử...” được. Hoàng bực tức cất cả hai lọ vào túi áo, đẩy cửa đi ra đường cho đỡ căng thẳng.
Từ ngày ở tại đây lúc nào cũng bận bịu tối mặt, ngoại trừ biết tên của thành này là Roc ra thì tất cả những thứ khác đều mù tịt, hôm nay đúng lúc phiền lòng, hắn quyết định cầm tiền đi chơi một bữa cho đã. Lúc trước đã có hỏi qua, được bọn Igor cho biết phía Tây là nơi giải trí tuyệt vời nhất. Hắn bắt một chiếc xe ngựa kéo nhỏ, bảo người điều khiển chở mình tới khu Tây, sau đó im lặng ngồi chờ.
Hơn hai mươi phút sau, Hoàng tới nơi, bây giờ thì hắn đã hiểu cái “tuyệt nhất” mà tên lùn nói có nghĩa gì. Khu này là nơi tập trung đủ loại quán rượu, sòng bạc, rạp xiếc, thậm chí là cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-vang-cua-hoang-de/1566241/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.