Đã biết hiệu quả tuyệt vời của thuốc chữa thương do mình làm ra, Hoàng bây giờ có thể lên kế hoạch cho tương lai, với tác dụng như vậy thì mọi người lại chả tranh nhau mua mình ấy chứ. Sau một vòng chạy bộ như thường lệ, hắn hớn hở đi về, định bụng bảo Milenia liệt kê toàn bộ công thức cũng như nguyên liệu mà cô ta biết để sử dụng “chuyển đổi tương đương”, làm ra nhiều loại thuốc cấp cao hơn. Milenia đang dọn dẹp phòng ngoài, hắn thấy vậy hỏi luôn:
- Mil này, tổng số công thức, nguyên dược liệu mà cô biết là khoảng bao nhiêu?
Nữ Dược sư xoay người lại, nhỏ nhẹ trả lời:
- Thưa thiếu chủ, tất cả những thứ từ cấp bảy trở xuống tôi đều nắm rõ ạ.
- Hả, sao lại có chuyện cấp độ ở đây?
Hoàng ngạc nhiên hỏi, tất nhiên nếu các dược sư phải cần cấp độ tương ứng để điều khiển nguyên lực trong quá trình chế tạo, nhưng đối với nguyên liệu thì tại sao phải giới hạn, chúng nó là vật chết cơ mà.
- Thưa thiếu chủ, một dược sư hợp cách muốn ra ngoài làm việc bắt buộc phải trải qua đào tạo chuyên môn, trong quá trình đó các giáo viên sẽ căn cứ vào cấp độ của họ mà có tiến trình giảng dạy khác nhau. Một Dược sư cấp năm chỉ có thể học công thức và phương thức nhận biết nguyên liệu đồng cấp, điều này để tránh việc các học viên trẻ bị xao nhãng kiến thức nền.
Nghe qua thì rất có lý, một Dược sự trên cơ bản vẫn phải sử dụng nguyên lực làm nền tảng, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-vang-cua-hoang-de/1566245/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.