Lăng Chân lặng lẽ liếc nhìn Ngụy Tỷ bên cạnh.
Với mối bất hòa trời sinh của nhân vật phản diện và nam chính thì đoán chừng là Ngụy Tỷ mà nhìn thấy Thẩm Ngôn Sơ thì sẽ rất không vừa mắt.
Quả nhiên, dù Ngụy Tỷ rất bình tĩnh, nhưng dường như Lăng Chân có thể cảm nhận được xung quanh anh có một luồng khí đen đặc và nặng nề đang trôi nổi, tuyệt đối không phải là cảm giác vui vẻ gì.
Trên TV, tiểu Phù Thanh vẫn cười hồn nhiên vô tư, cất giọng trong trẻo: "Vấn Thiên, huynh lên đây đi!"
"..."
Áp suất không khí trong phòng càng thấp hơn.
Lăng Chân siêu xấu hổ, thấp giọng hỏi Ngụy Tỷ: "Hay là tắt đi đừng xem nữa nhé?"
Ngụy Tỷ nhướng mày, quay mặt sang, bộ dạng rất bình thản: "Xem chứ, cũng khá là thú vị mà."
Khung lông mày của người đàn ông cao thẳng, đôi mắt sâu thẳm, cảm xúc được nhấn chìm vào dòng nước đen kịt, cất giấu cẩn thận.
Lăng Chân quan sát anh vài giây nhưng không mảy may nhìn ra chút manh mối gì, trong lòng rất nhẹ nhõm…
Ngụy Tỷ đã thật sự là thoát ly khỏi vai phản diện rồi, ngay cả khi nhìn thấy nam chính cũng hoàn toàn vô cảm!
Vậy thì cô yên tâm rồi, ngồi đó vừa xấu hổ vừa xem hết các tập công chiếu của <<Tiên Vấn>>. Khi phim phát sóng xong thì đã quá muộn rồi, Lăng Chân không có thời gian lên mạng đọc đánh giá, buồn ngủ quá nên quay về phòng đi ngủ.
Ngụy Tỷ vẫn ngồi trên ghế sô pha, khoanh hai tay, tầm mắt rơi vào màn hình TV.
Sau khi phim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngan-can-chong-cu-vai-phan-dien-hac-hoa/1828872/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.