Không biết có phải do hai người đã trải qua ân ái nhiều lần hay không mà bây giờ suy nghĩ của Vân Khê rất trùng khớp với Tần Khiêm. Nhưng dù vậy cô cũng không có lý do để mắng hắn, bởi vì "không mặc" có đến tận hai nghĩa: Một là cô không mặc cái này thì mặc cái khác, hai là... cô không cần mặc luôn!
Thấy cô vẫn im lặng, Tần Khiêm lòng càng vui vẻ, chưa mừng được bao lâu, lại nghe thấy cô trả lời:
"Coi như tôi đồng ý với anh sẽ không mặc đồ nam nữa đi, còn chuyện cắt tóc, tôi sẽ không nhượng bộ đâu!"
Thấy vẻ cương quyết trong mắt cô, Tần Khiêm cũng không giở giọng ngã ngớn nữa, trở về dáng vẻ trầm tĩnh vốn có:
"Em không những là vợ của tôi, mà còn sẽ là nữ chủ của Xích Thần, em nghĩ thuộc hạ của tôi sẽ nghĩ như thế nào khi nữ chủ nhân của bọn họ lại có phong cách giống một nam nhân!"
"Chuyện đó chả có gì lạ cả, nếu là trước đây thì khác, bây giờ chẳng phải tôi đã mặc đồ nữ rồi sao? Chẳng ảnh hưởng gì cả!" Nếu như tóc cô để dài, sẽ là một trăm phần trăm giống nữ luôn đấy!
"Được thôi! Coi như em đúng! Nhưng... Nếu tôi cứ nhất quyết cấm thì sao?"
"Anh đừng có vô lý như vậy!" Tức chết cô rồi!
Tần Khiêm vẻ mặt ngày càng trầm xuống, đôi mắt cũng lạnh thêm vài phần, đôi mắt hắn nhìn thẳng vào cô, cứ như lần đầu hai người gặp mặt, cái nhìn có thể nhìn thấu tâm can người khác!
Vân Khê mặc dù yếu thế, nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngang-tang-chiem-doat-em-dung-hong-thoat/356725/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.