Xuất phát đi (nhất)
Triệu thúc rất mau chóng mang hồi âm về.
Hiện tại khắp nơi trên giang hồ đang nổi lên lời đồn, nghe nói chuyện Bất Quy sơn ý đồ khống chế tiểu chủ đã bại lộ, vì thế bọn họ không tiếc đại giới, xuất ra tuyệt chiêu, vây nhốt quần hùng trong cao lầu ở Bất Quy sơn, còn bọn họ thì chạy ra ngoài theo đường bí mật khác.
Thiên Quyền đọc thư xong, mỉm cười: “Làm tốt lắm. Báo cho những người đang canh giữ ở Bất Quy sơn, toàn bộ thoát thân, không ai được ở lại. Mặt khác, đi đả thông một mật đạo, ai muốn đi cứu người cũng không ngăn cản.”
Triệu thúc đáp một tiếng, lại biến mất ngoài cửa sổ.
Thiên Quyền bỏ thư vào chậu than, vừa mới đốt đã nghe ngoài cửa sổ có người gọi tên hắn, ôn nhu giòn giòn, lòng hắn liền mềm nhũn, thò đầu ra ngoài, thấy Tiểu Man đang đứng dưới ngoắc hắn, mắt mở tròn: “Ta vừa mới nhìn thấy Triệu thúc đột nhiên biến mất như quỷ mị vậy!”
Hắn cười rộ lên: “Đi lên đi, ở dưới rất lạnh.”
Tiểu Man gật đầu, đột nhiên ngoẹo đầu hỏi: “Có quấy rầy ngươi không?”
Hắn lắc đầu.
Hắn rất muốn nói, nàng không bao giờ quấy rầy hắn, bất kể là chuyện gì, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn đều không thèm quan tâm.
Cửa phòng bị đẩy ra, Tiểu Man mang theo một luồng khí lạnh vọt vào, trên mặt bị lạnh đến ửng đỏ.
Thiên Quyền lập tức xoay tay cời chậu than, lá thư đã bị đốt thành tro, thỉnh thoảng bốc lên theo ngọn luồng nhiệt khí.
“Vẫn là phòng của ngươi ấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-du-giang-ho/48029/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.