Biến chuỷ (nhất)
Trong bóng đêm, có một người đang đi phía trước, áo khoác đen như sắc đêm, mái tóc dày thô buông theo gió.
Tiểu Man khó nhọc đuổi theo phía sau.
Hắn muốn vứt bỏ nàng, bỏ qua nàng, không nhìn nàng, quên nàng.
Tiểu Man liều mạng đuổi theo, khó lắm nàng mới có được một lần cố chấp như vậy, dù thế nào, nàng cũng muốn vượt qua hắn.
Người kia đột nhiên dừng lại, dường như cảm ứng được cái gì, yên lặng quay đầu, một đôi mắt hoa đào ngả ngớn xinh đẹp sáng ngời trong bóng tối. Nhìn thấy nàng đang thở hồng hộc đuổi theo, hắn nheo mắt cười.
“Thành tượng đất rồi!” Hắn như trêu tức nàng, lấy tay áo lau mặt nàng.
Tiểu Man nắm lấy tay áo hắn, nhẹ nhàng gọi: “Trạch Tú!”
“Uh?” hắn tươi cười nhìn nàng.
Yết hầu chua sót, nước mắt không kìm được lăn xuống, nàng nắm chặt tay hắn, thấp giọng nói: “Chàng… chàng chờ ta, ta sẽ theo kịp! Tóm lại… ta sẽ theo kịp!”
Hắn sờ sờ đầu nàng, dịu dàng nói; “Ngốc!”
Tiểu Man giang tay ôm hắn, nhưng lại ôm vào hư vô, nàng bừng tỉnh, khắp cả người ướt đẫm mồ hôi.
Đây là đâu? Lúc này là lúc nào? Nàng hoàn toàn không muốn lo lắng mấy chuyện đó nữa, nhìn thấy bên ngoài là lan can sơn son khắc hoa tinh xảo, nàng liền chạy ra, chống tay định xoay người nhảy xuống.
Một bàn tay từ phía sau giữ chặt nàng lại, chân Tiểu Man như nhũn ra, bị hắn kéo lảo đảo, đầu đập vào ngực hắn. Nàng hé miệng định cắn lưỡi, người kia lại như đoán biết trước, nhanh chóng nắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-du-giang-ho/48112/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.