Hà Nguyệt ngủ một mạch đến sáng.
Khi tỉnh dậy, dưới thân cảm giác rất mềm mại và thoải mái, quần áo trên người cũng đã được thay, so với dáng người của cậu, chiếc áo ngủ quá rộng trông thật lạ lẫm.
Hà Nguyệt hơi mơ màng xoay người, lại nhìn thấy gương mặt đang ngủ say của Cố Nhiên. Cơn buồn ngủ của cậu lập tức biến mất, nháy mắt tỉnh táo lại.
Cậu nhớ tối hôm qua đã dẫn Tô Vân về, khiến Cố Nhiên nổi giận, đuổi cậu ra khỏi nhà. Cậu chỉ nhớ mình đã ngồi ở cửa một lúc lâu, toàn thân đau nhức, không còn sức lực, chán nản nghĩ lại phải tìm một công việc mới. Những chuyện tiếp theo thì mơ hồ không nhớ rõ.
Nhưng dù thế nào đi nữa, cậu cũng không nên ngủ trên giường của Cố Nhiên.
Hà Nguyệt không kịp suy nghĩ nhiều, nhẹ nhàng ngồi dậy, vừa định xuống giường thì bị Cố Nhiên nghe thấy tiếng động từ phía sau ôm lấy.
Hà Nguyệt "A" một tiếng, bị kéo trở lại giường.
Cố Nhiên lật người Hà Nguyệt lại, để hai người nằm đối mặt.
"Anh làm gì vậy......" Hà Nguyệt có chút hoảng sợ, cậu bị giữ chặt vai, chỉ có thể nằm nghiêng không thể động đậy.
Cố Nhiên nhìn cậu một lúc, rồi ôm chặt cậu vào lòng.
Hà Nguyệt không thể vùng vẫy, chỉ có thể yếu ớt nói, "Tôi, tôi không phải đồng tính......"
"Tôi biết, đừng nói nữa." Cố Nhiên trầm giọng nói.
Mái tóc mềm mại của chàng trai chạm vào cằm hắn, vòng eo nhỏ nhắn, cơ thể rất mềm, gầy gò khiến người ta thương xót.
Cố Nhiên vùi mặt vào mái tóc đen của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-man-va-on-nhu-moc-chuoc-ty-ty/2636559/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.