Sở Dương đánh đấm, đánh đến vui vẻ sảng khoái! Thật sự là đại khoái nhân tâm! Phát tiết tất cả tâm sự, lo lắng của mình ra ngoài!
Đàm Đàm kêu gào thảm thiết như heo bị chọc tiết, bên cạnh còn có năm tên đang tươi cười hớn hở khi người khác gặp họa...
Rốt cuộc cũng trút giận xong, Sở Dương đứng dậy thu tay, thần thanh khí sảng, vung tay lên: "Chuẩn bị khởi hành đi!"
Dọc đường đi, huynh đệ mấy người giống như nhớ ra chuyện gì đó, nhưng vẫn mơ mơ màng màng không nghĩ ra cụ thể. Sau khi đi thật xa, rốt cuộc:
"Ai... La nhị thiếu gia, La ngũ ca, ta thấy ngươi có điểm không bình thường....." Nhuế Bất Thông rốt cuộc cũng nhớ ra, sờ sờ cằm.
La Khắc Địch lập tức mặt đỏ tía tai: "Cút! Có gì không bình thường!"
"Đúng đúng, ta nhớ ra rồi!" Đổng Vô Thương bừng tỉnh đại ngộ: "Hình như lão ngũ có điểm không giống với người khác... Là điểm nào ấy nhỉ?"
La Khắc Địch chật vật không chịu nổi, liên tục năn nỉ: "Các ca ca, các đệ đệ, tha cho ta, đừng thảo luận vấn đề này nữa… Chúng ta chuyển qua đề tài khác, chuyển đề tài khác... Tỷ như, Kỷ Mặc lúc ngủ thích đánh rắm, vừa ngáy khò khò vừa đánh rắm, cả đêm bảy tám cái...."
Kỷ Mặc giận dữ, nói phọt ra: "Không phải là chỗ đó của ngươi không có lông sao, còn không cho người ta nói?"
La Khắc Địch lập tức như bị thiên lôi bổ trúng, bi phẫn đến run rẩy cả người, chỉ tay về phía Kỷ Mặc: "Ngươi ngươi...." không ngờ không nói ra lời.
Kỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-cuu-trong-thien/113672/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.