Lãnh U Lan vỗ vỗ vai Trầm Tường, cười nói:
- Ca, ngươi thật giỏi!
Tiết Tiên Tiên kéo kéo tóc bạc của nàng, cười duyên nói:
- Hảo muội tử, ngươi nhanh một chút đi đào động đi, để ngươi tới làm loại việc tinh tế này, thực sự là ủy khuất ngươi.
Lãnh U Lan sang sảng nở nụ cười, rút đại kiếm sau lưng ra, chạy đi vào sơn động, những nữ tử khác cũng ở sau lưng nàng, các nàng đều không muốn nhàn rỗi, cũng muốn ra một phần lực, tuy rằng các nàng là nữ tử, nhưng cũng không thể yếu thế.
- Thiên Thiên, nàng cũng có thể làm được, thử một chút xem!
Trầm Tường nói, tuy rằng một mình hắn so với những nữ tử kia nhanh hơn rất nhiều, nhưng muốn hoàn thành vẫn cần phải có thời gian, sau khi khắc xong những hoa văn này, còn có rất nhiều công tác phải làm.
Ngô Thiên Thiên gật đầu, cũng học Trầm Tường phát ra một ít hỏa điểm, nhưng chỉ là năm cái tiểu hỏa mà thôi, không giống Trầm Tường thả ra rất nhiều cái.
Lúc này Ngô Thiên Thiên mới biết được muốn khống chế những tiểu hỏa này di động, phóng thích nhiệt lượng đi thiêu đốt mặt đất là tiêu hao thần thức cỡ nào, điều này làm cho nàng ý thức được mình không đủ, ý thức được mình và Trầm Tường chênh lệch với nhau.
- Tiểu Tường ca, ngươi có bao nhiêu tuyệt phẩm tinh thạch?
Tiết Tiên Tiên hỏi.
- Bố trí trận pháp này cần bao nhiêu tuyệt phẩm tinh thạch?
Đôi mi thanh tú của Tiết Tiên Tiên cau lại, thoáng suy tư một chút, nói:
- Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-dan-than/1735914/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.