Ánh mắt Hỉ Thước bắt đầu mê ly đi về phía Dương Bách Xuyên, nàng biết gian phòng này đã bỏ Hợp Hoan Tán để thêm tác dụng.
Vì để khiến cho Dương Bách Xuyên dốc sức tiến hóa huyết mạch, Khổng Tước vương đã rất nhọc lòng, dùng cả máu Khổng Tước kết hợp thêm trăm loại dược liệu kích tình để chế tạo nên hương tình mê, chỉ cần ngửi vào Dương Bách Xuyên sẽ không thể chạy thoát.
Bọn họ dùng cách này cũng bởi vì Khổng Tước vương đã nghiên cứu phương pháp của nhân loại, nàng ấy nói: “Nhân loại xem trọng nhất là chuyện nam nữ, sau thì thành hôn thì sẽ phụ trách với nhà gái.”
Mặc dù phương pháp mà nàng dùng không phải là thành hôn, nhưng kết quả cũng giống nhau, đợi Hỉ Thước trở thành nữ nhân của Dương Bách Xuyên, tới khi tiến hóa huyết mạch cho nàng, ít nhiều gì Dương Bách Xuyên cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn.
Lúc này, Hỉ Thước đã chuẩn bị xong để dâng mình, hiến thân vì Khổng Tước vương, đây chính là sứ mệnh của nàng.
…
Lúc này, Dương Bách Xuyên thì sao?
Sau khi bước tới gần chiếc giường lông vũ, nhìn hai mắt của mỹ nhân đang ngập nước, hắn hỏi: “Ngươi là Hỉ Thước?”
“Là thiếp, y sư bắt đầu đi…” Vừa nói, Hỉ Thước vừa cởi tấm vải thưa trên người ra.
Cơ thể như ngọc xuất hiện trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên.
Ầm…
Lúc này, cơ thể Dương Bách Xuyên run lên, cảm giác mạch máu như muốn nổ tung, cuối cùng hắn cũng nhận ra được chỗ bất thường, nghĩ lại, vừa bước vào phòng đã ngửi thấy mùi hương kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/253960/chuong-3257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.