Lúc này hắn mới phát hiện lấy hắn và Tước Nhi làm trung tâm, phạm vi năm sáu trăm mét không có ai cả, hiển nhiên nàng ta đã sơ tán tất cả Yêu tộc trên đường phố.
Hai người đi về phía cửa thành, Dương Bách Xuyên nghe thấy Tước Nhi nói: “Ngươi là Nhân tộc…”
Lông tơ của Dương Bách Xuyên dựng đứng, hắn không ngờ Tước Nhi sẽ nói ra chuyện này, hắn đã vận chuyển Nguyên Khí Quyết và đá Huyễn Yêu đến cực hạn, không có khả năng bị Tước Nhi nhận ra thân phận thật sự.
Nhưng cố tình nàng ta lại nói ra một câu như vậy.
Nàng ta đang thử ta?
Dương Bách Xuyên suy nghĩ…
Nhưng trên mặt Tước Nhi cũng không có biểu tình gì, giống như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể, điều này làm Dương Bách Xuyên hơi yên tâm, nhưng cũng không nói gì, lúc này nói nhiều sẽ càng sai.
Với tình huống này, mặc dù có Tử Hoàng ở, nhưng hắn vẫn không dám trở mặt với Khổng Tước Vương.
Cũng may hình như nàng ta cũng không có ý miệt mài theo đuổi.
Sau đó nghe thấy nàng ta nói: “Ngươi không cần phủ nhận, tộc Khổng Tước có một loại thiên phú có thể nhìn thấy hư vọng, ngay từ đầu ta cũng không xác định, nhưng hiện tại đã xác định, ngươi chắc chắn là Nhân tộc, nữ tử kia cũng vậy, phía sau ngươi còn có một Long Chủng Thanh Ngưu đúng không. Mặc dù ta không biết các ngươi dùng bí pháp gì để thay đổi hơi thở, nhưng mắt ta có thể nhìn thấy bản chất thần hồn, cái này không lừa được người.”
Dương Bách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/253977/chuong-3245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.