Khi tới cửa đá, Dương Bách Xuyên chậm rãi tới gần, sau đó xuyên qua cửa đá, xuất hiện trước một lối đi.
Trong lối đi có chút mờ mịt, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nguyên thần của Dương Bách Xuyên, hắn trực tiếp đi đến cuối thông đạo.
Mấy phút sau, trong lối đi sâu thăm thẳm hiện lên một tia sáng màu đỏ nhạt, cũng cảm nhận được từng đợt nhiệt truyền đến.
Sau khi nguyên thần của Dương Bách Xuyên bay tới phát hiện đây là một nơi nham thạch nóng chảy, chả trách lại có nhiệt.
Đây là một mật thất với diện tích khoảng năm mươi sáu mươi mét vuông.
Dương Bách Xuyên vừa vào trong đã nhìn thấy sư đồ Vạn Độc Vương và tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn.
Chỉ thấy giữa mật thất có một cái hồ nham thạch nóng chảy với đường kính khoảng ba mươi mét, ở giữa hồ nham thạch nóng chảy là một bệ đá đường kính khoảng chín mét, trên bệ đá là một lò luyện đan, Vạn Độc Vương đang ngồi trước lò luyện đan.
Rõ ràng là đang luyện đan.
Vạn Độc Vương dùng một tay đánh ra đan quyết, ngọn lửa trong hồ nham thạch nóng chảy bay lên, không ngừng tiến vào trong lò luyện đan...
Dương Bách Xuyên biết Vạn Độc Vương đang luyện Cửu Tiêu Độc Thần Đan!
Còn tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn lúc này đang đứng bên ngoài hồ nham thạch, cung kính nhìn theo, đúng là một đồ đệ ngoan trung thành và tận tâm, hoàn toàn khác với dáng vẻ lúc mắng Vạn Độc Vương.
Hai sư đồ này ai cũng có mưu đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/855531/chuong-3630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.