Lực lượng này có thế biến đổi theo hướng âm hoặc dương, nghĩa là cả Tu Chân giả lẫn Tu Ma giả đều không tiêu hóa nổi, mà dù có nổi thì cũng cần sử dụng rất nhiều sức lực mới luyện hóa được nó.
Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Nguyên Vô Thường lại tự ngăn cách bản thân, đồng thời bảo hắn phong bế toàn bộ khiếu huyệt, đừng hấp thu thứ lục lượng này.
Có điều chuyện này với hắn mà nói chẳng hề hấn gì, sau khi chuyển vận Càn Khôn Tạo Hóa và thúc giục mệnh tinh, cảm giác khó chịu trong người lập tức tan biến, hơn nữa còn thành công luyện hóa lục lượng vừa tiến vào cơ thể, biến chúng thành dạng bản thân sử dụng được.
Có mệnh tinh Âm Dương ở đây, dù là thứ lực lượng gì cũng chỉ là chuyện cỏn con, nếu là chí âm xông vào sẽ thành mệnh tinh Thái Âm, còn chí dương thì là mệnh tinh Thái Dương.
Hoàn toàn không gây hại được gì cho hắn cả.
Lúc hắn đang điều hòa luồng lục lượng trong cơ thể, bên tai bỗng vang lên giọng nói đầy bối rối của Nguyên Vô Thường: “Ngươi… ngươi có thể hấp thu thứ sức mạnh này?”
Vừa quay đầu lại, đập vào mắt là cảnh Dương Bách Xuyên đang ung dung hấp thu sức mạnh của Vô Gian cốc, thử hỏi sao Nguyên Vô Thường có thể không ngạc nhiên cho được.
Ai trong giới tu giả không biết tới thuộc tính của thiên địa linh khí ở Vô Gian cốc này chứ?
Đó là sức mạnh còn sót lại từ cuộc đại chiến Tiên Ma thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/855719/chuong-3508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.