Dương Bách Xuyên ngạc nhiên, không ngờ chồn nhỏ còn thủ đoạn này?
“Chi chi chi ~”
Chồn nhỏ nhìn về phía Dương Bách Xuyên, kêu to, ý bảo Dương Bách Xuyên tìm xem bên trong có thuốc giải hay không, chồn nhỏ không tin Khúc Minh Nguyệt không có thuốc giải.
Dương Bách Xuyên cười khổ lắc đầu: “Chồn nhỏ đừng phí sức, ở đây không có thuốc giải, ngươi cảm thấy sao rồi? Trên người nữ nhân kia có độc.”
“Chi chi chi……”
Chồn nhỏ kêu to, múa may móng vuốt, nó không cảm thấy gì, còn nói giết Khúc Minh Nguyệt báo thù, mắt to tròn xoe, nhìn rễ mọc ra từ người của Dương Bách Xuyên, chồn nhỏ rất đau lòng.
Linh thú hộ chủ, chồn nhỏ thấy Dương Bách Xuyên thực sự đau, gấp đến mức gầm rú.
“Chồn nhỏ đừng lo lắng, ta chưa chết được.” Dương Bách Xuyên cực kỳ vui mừng, từ trước đến này trong các linh thú hắn yêu thương nhất chồn nhỏ, hiện tại xem ra không phí công yêu thương.
“Chi chi chi ~” Chồn nhỏ kêu to, ý hỏi bây giờ phải làm sao?
Ở trong mắt của chồn nhỏ, rễ trên người Dương Bách Xuyên càng ngày càng nhiều, nhìn rất dọa ngườu, hơn nữa lúc nãy Khúc Minh Nguyệt nói không có thuốc giải Dương Bách Xuyên sẽ bị hút thành xác khô.
Dương Bách Xuyên biết Khúc Minh Nguyệt không nói sai, bởi vì chính hắn cũng cảm nhận được.
Rễ trên người là độc, sau khi phát tác hóa thành rễ, vô số rễ cắm vào trong đại địa, tương đương liên thông với đại địa hấp thụ sự sống tinh huyết trên người Dương Bách Xuyên, thử hỏi Dương Bách Xuyên có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/856654/chuong-2767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.