Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn rất tức giận, đây là lần đầu tiên hắn bị người gọi là nhà giàu mới nổi, là lão nhân.
Ánh mắt không vui nhìn qua, nữ tử mặc một bộ váy dài hơi vàng đỏ, có vầng sáng chớp động, hiển nhiên không phải vật phàm, có lẽ là bảo y gì đó. Nhìn tướng mạo là một thiếu nữ khoảng mười tám mười chín, nhưng tu vi lại là Phân Thần cảnh viên mãn. Dương Bách Xuyên còn cảm nhận được một loại hơi thở rất độc đáo trên người nữ tử này, có chút quen thuộc nhưng lại không thể nói thành lời.
Ngũ quan rất tinh xảo, đôi mắt to, mũi cao, cái miệng nhỏ hồng nhuận, cho người ta một loại ảo giác là muội muội nhà bên. Da trắng như ngọc, rất dễ coi, bộ dạng không thua Thương Vũ Tình, thậm chí hơn, hoặc nói cách khác mỗi người một vẻ.
Nữ tử có diện mạo khoảng mười tám mười chín này rất đặc biệt, nhưng ở Tu Chân Giới không thể nhìn diện mạo đoán tuổi, có lẽ thiếu nữ trước mắt chính là một lão quái vật tu luyện hơn ngàn năm.
Còn thiếu niên ở bên cạnh thiếu nữ kia là một tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, nhìn qua rất có uy nghiêm, vẻ mặt thành thục ổn trọng, cho Dương Bách Xuyên một ấn tượng không tồi.
Trong lúc Dương Bách Xuyên mang theo tức giận đánh giá hai huynh muội này, thanh niên ôm quyền xin lỗi, nói: “Vị đạo huynh này chớ trách, tại hạ là Hoàng Phủ Vân Phi, đây là muội muội của ta, Hoàng Phủ Vân Hà, đạo hữu đừng trách, tiểu muội bị sủng hư từ nhỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/856865/chuong-2625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.