Không còn nghi ngờ gì nữa, tàn hồn của hung thú Thao Thiết đã bị bình Càn Khôn hấp thụ luyện hóa.
Ánh sáng ngũ sắc cực kỳ chói mắt, trong lúc mơ hồ dường như Dương Bách Xuyên nhìn thấy được ba mảnh vỡ Thiên Trảm xung quanh cơ thể hung thú Thao Thiết bắn ra ba luồng sáng như nước chảy, liên tục tiến vào cánh tay của hắn.
Chính xác mà nói, là vào trong bình Càn Khôn.
Lúc này Dương Bách Xuyên có thể chắc chắn rằng, mảnh vỡ Thiên Trảm thật sự có sức mạnh to lớn, mà bình Càn Khôn xuất hiện, tất nhiên cũng là vì đã cảm nhận được sức mạnh của mảnh vỡ Thiên Trảm.
Còn tàn hồn của hung thú Thao Thiết, có vẻ như bị bình Càn Khôn tiện thể hấp thụ.
Hồi tưởng lại quá khứ, sức mạnh mà bình Càn Khôn hấp thụ càng ngày càng gian xảo, từ lần đầu tiên tiến hóa thăng cấp, bình Càn Khôn chỉ hấp thụ chân khí, sau đó là sức mạnh của linh thạch, sau đó là đá Căn Nguyên, lần cuối cùng là hấp thụ La Phù Động Thiên, quái vật đầu người mình ngựa do trời đất sinh ra.
Kể từ sau lần đó, bình Càn Khôn không hấp thụ bất kỳ sức mạnh nào nữa, nhưng mỗi lần hấp thụ đều là một lần tiến hóa, sức mạnh hấp thụ được cũng càng lúc càng mạnh.
Sức mạnh hấp thụ được lần này là sức mạnh của mảnh vỡ Thiên Trảm, còn nhân tiện hấp thụ cả tàn hồn của hung thú Thao Thiết.
Mảnh vỡ Thiên Trảm là gì?
Khi đó Hóa Thê Lương, người được gọi là sứ giả biên giới của Sơn Hải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/857138/chuong-2438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.