“Ngoan ngoãn chờ ở đó cho bổn thiếu, chờ ta giải quyết tên nhãi Dương Bách Xuyên này xong sẽ tính sổ với ngươi sau." Quan Thiên Ngạo giơ tay đã trấn áp được Diệp Vô Tâm.
Dù sao thì Diệp Vô Tâm cũng chỉ là Xuất Khiếu Cảnh, không phải đối thủ của Quan Thiên Ngạo tu vi đã đạt tới Phân Thần Cảnh.
Nàng đi ngăn cản Quan Thiên Ngạo chẳng ăn thua gì, huống chi giờ phút này trên tay hắn ta còn có trận kỳ, hễ là người đứng trong trận Luyện Thiên đều bị hắn ta điều khiển trận pháp đi công kích.
Cho dù có hai Diệp Vô Tâm cũng không phải là đối thủ của Quan Thiên Ngạo.
Dương Bách Xuyên mạnh mẽ đứng lên, muốn xông qua nhưng Quan Thiên Ngạo lại vung trận kỳ lên, ngưng tụ màn mưa thứ hai.
Chẳng qua phạm vi màn mưa bao phủ càng lớn hơn, chừng bảy tám chục mét, vây cả tam đại Yêu Tu vào trong.
Sau đó, chỉ nghe Quan Thiên Ngạo điên cuồng cười lớn: "Tất cả đều tế trận kỳ cho bổn thiếu đi, ha ha. "
Thấy Quan Thiên Ngạo cười sằng sặc, Dương Bách Xuyên cảm thấy không thích hợp, nói với Tiểu Ô Quy: "Đi theo ta, chúng ta giết ra ngoài."
Hắn vừa nói vừa bay lên khỏi lưng Tiểu Ô Quy, vung cự kiếm chém về phía màn nước, định phá vỡ trận pháp màn nước của Quan Thiên Ngạo.
Nhưng mà đúng lúc này, chỉ nghe Quan Thiên Ngạo cười khẩy: "Ngoan ngoãn chờ bị bổn thiếu luyện hóa đi, muốn đi cũng chậm rồi, hiện tại ngươi đã bị thương, bản thiếu gia cũng hoàn thành luyện hóa bí thuật trận Luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/857203/chuong-2396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.