Giờ phút này, trong mắt của Trịnh Bân Bân, nắm đấm phát ra kim quang của Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy bộ xương vàng rực rỡ thoắt ẩn thoắt hiện, hơn nữa khí tức lập tức tăng vọt, đúng là có một cỗ khí tức tang thương cổ xưa bộc phát.
Điều này cuối cùng cũng khiến cho sắc mặt Trịnh Bân Bân thay đổi, giờ phút này Dương Bách Xuyên bày ra khí tức, nàng cảm giác được nó không hề thua kém Phân Thân Thuần Dương dung hợp của mình.
Nàng không dám khinh thường chút nào, trong lòng khẽ động, dùng hết sức thôi thúc lực lượng Phân Thân Thuần Dương, chỉ có nàng mới biết, trong Phân Thân Thuần Dương dung hợp có tồn tại lực lượng của tổ tiên Mạo Hiểm Vương để lại, còn có ý chí truyền thừa tồn tại, cho nên trăm năm trước nàng mới có thể một chưởng gi ết chết Tiền Bất Nhẫn có thực lực Phân Thần cảnh trung kỳ chỉ trong nháy mắt.
Mà bản thân Phân Thân Thuần Dương chính là do báu vật thiên địa luyện chế thành, có lực lượng cường đại tồn tại, đây chính là ưu thế về thực lực giúp Trịnh Bân Bân càn quét các thế lực lớn ở châu Tây Sơn.
Đối mặt với sự bộc phát trong nháy mắt của Dương Bách Xuyên, nàng cũng nghiêm túc lên, có một cảm giác rất mãnh liệt là hôm nay nàng có thể sẽ chịu thiệt thòi ở trong tay Dương Bách Xuyên, loại cảm giác này xuất hiện khiến Trịnh Bân Bân cảm thấy rất hoang đường, nàng có tự tin gần như mù quáng đối với Phân Thân của tổ tiên, chưa bao giờ tin tưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/857269/chuong-2330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.