Đang nhìn không trung nên Dương Bách Xuyên không dám bay quá cao, chỉ bay cách mặt đất khoảng 30-40 mét.
Từ đây đến Ngưu Quan Cát cũng khoảng 5 km, Dương Bách Xuyên đã đến đó chưa đầy mười.
Chân khí trong cơ thể cũng đã tiêu hao tám phần.
Đứng ở trên đỉnh núi, Dương Bách Xuyên cảm thán ngự phong thuật, thật sự là pháp thuật thần kỳ.
Tuy rằng đã tiêu hao phần lớn chân khí, nhưng cũng đáng giá.
Uống một viên tụ khí đan sau đó tĩnh tọa để khôi phục chân khí.
Nửa giờ sau Dương Bách Xuyên đứng dậy, nhìn sông Trường Giang dưới chân núi phi thân nhảy lên, lao vào trong Trường Giang.
Anh đã kiểm tra Ngưu Quan Cát trong vòng 3 km từ nơi này.
Nếu Hạ Lộ biến trở về mỹ nhân ngư có lẽ là đáy nước ở đây.
Sau khi vào nước, Dương Bách Xuyên sử dụng thuật tránh nước trực tiếp lao vào đáy sông.
Không khác lắm với tư liệu mà anh đã điều tra, mực nước ở đây từ cạn đến sâu, mực nước nông nhất là 10 mét, nhưng càng đến hạ lưu thì mực nước sẽ càng sâu hơn.
Hai bờ sông ở đây đều có núi lớn bao quanh, hình thành một hình vịnh nước rộng hàng ngàn mét, mực nước trong vịnh sâu nhất cũng hơn trăm mét, đây được gọi là nơi sâu nhất của Trường Giang.
Ở dưới đáy nước Dương Bách Xuyên có thuật tránh nước nên không bị áp lực nước cùng dòng nước ảnh hưởng chút nào, tiến một bước về phía trước, thần thức được phóng ra nhìn tình huống ở cả đáy nước.
Trong phạm vi 900 mét không có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/858879/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.