"Tuy ma khí khá cuồng bạo nhưng phải xem dùng công pháp gì để luyện hóa, Càn Khôn Tạo Hóa Quyết chính là công pháp tu luyện bậc nhất thế gian, luyện hóa ma khí dư sức. Có điều, hẳn nơi này là một ngọn linh mạch, tụ sát, mới có thể tích lũy linh khí nhiều gấp trăm lần bên ngoài. Nếu có thể bày trận pháp Tụ Linh ở nơi này, tiêu trừ sát khí, ngược lại có thể trở thành đạo tràng. Con tiến vào gian phòng phía trước để sư phụ nhìn xem, ta cứ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp." Giọng điệu của Vân Thiên Tà hơi nghiêm trọng.
Dương Bách Xuyên cũng không nhịn được hơi căng thẳng, cẩn thận từng li từng tí bước vào hầm rượu.
Sau khi mở cửa, trong tầm mắt anh là một vùng đen kịt, anh sờ s0ạng trên tường bật công tắc, toàn bộ hầm rượu trống rỗng xuất hiện trước mặt anh.
Hầm rượu rộng khoảng chừng sáu mươi mét vuông, bốn phía đều đặt kệ trưng bày rượu, trừ cái này ra thì không có bất kỳ vật gì, chẳng qua loại hơi thở âm hàn này càng ngày càng nặng.
“Sư phụ, không có gì lạ thường!" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.
Lúc này giọng Vân Thiên Tà vang lên: "Có ý tứ, thế mà lại có Linh Thể tồn tại, thằng nhóc thối, con đi lên phía trước chín bước."
Nghe lời sư phụ, Dương Bách Xuyên khó hiểu bước về phía trước, không nhiều không ít vừa vặn chín bước.
Lúc này sắc mặt bất ngờ thay đổi, bởi vì sau khi bước lên chín bước, trong tai vang lên gào khóc thảm thiết, toàn bộ hầm rượu bỗng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/859577/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.