Lúc Dương Bách Xuyên về đến khu chưng cư đã là mười một giờ đêm, cả khu chung cư đều yên tĩnh. Anh đỗ xe rồi đi qua vườn hoa của khu chung cư.
Lúc này, đột nhiên anh nghe thấy có tiếng gió.
Tất nhiên đây không phải gió thổi, mà là sức mạnh cực lớn tạo ra gió.
Anh lập tức lộn một vòng, đáp xuống xa hơn hai mét.
Keng!
Cùng lúc đó, chỗ anh đứng lúc nãy vang lên âm thanh lanh lảnh, hình như là thứ gì đó rơi xuống nền xi măng.
Dương Bách Xuyên đứng dậy, quay đầu lại, cơ thể căng cứng. Một cặp nam nữ xuất hiện trong tầm mắt anh.
Người nam khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, nữ là người quen, chính là Vương Nghệ Lâm - sát thủ Xương Hoa chạy trốn lần trước.
Lần trước Vương Nghệ Lâm và Trần Bách Thiên chặn giết anh trên đường, Trần Bách Thiên bị anh chém chết, còn nữ sát thủ Vương Nghệ Lâm này thì nhảy xuống vách núi cao mấy trăm mét. Mặc dù bên dưới là sông lớn, nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy tỷ lệ sống sót rất nhỏ, không ngờ cô ta lại thoát nạn không chết.
Vương Nghệ Lâm chỉ là võ cổ giả Ám Kình tầng ba, Dương Bách Xuyên không sợ. Nhưng người trung niên bên cạnh cô ta lại khiến Dương Bách Xuyên nhíu mày, bởi vì trong linh thức ông ta là võ cổ giả Ám Kình tầng bảy.
Điều quan trọng là người đi cùng nữ sát thủ Vương Nghệ Lâm chắc chắn cũng là sát thủ. Sát thủ võ cổ giả Ám Kình bậc này, Dương Bách Xuyên buộc phải cẩn thận đối phó, toàn thân căng chặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/859612/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.