Anh nhận thấy trong rượu Khỉ có linh khí dồi dào, ngoài ra còn có công hiệu nâng cao tinh thần, tiêu hóa vật chất, giống như là rượu bổ.
Có thể giữ lại thứ này cho người thân bạn bè dùng, giúp họ điều dưỡng thân thể.
Dương Bách Xuyên nhìn những thảo dược trong hang dung nham rồi chuyển hết vào trong không gian bình Càn Khôn, không quan tâm chúng tốt xấu thế nào. Linh dược bên ngoài hang động chắc chắn là vị luyện đan sư Tư Không Nguyên trồng khi còn sống.
Sau đó Dương Bách Xuyên ra khỏi sơn động. Lúc ra ngoài anh mới phát hiện mặt trời mới mọc, rạng sáng tinh mơ.
Anh nhẩm tính thời gian, thì ra mình đã ở trong hang động một ngày một đêm, hiện tại đã sang ngày thứ hai.
Sau khi ra ngoài hang động, anh gom hết các loại linh dược như nhân sâm, linh chi... trong sơn cốc, cũng không ngó xem chúng sinh trưởng bao nhiêu năm mà cứ chuyển hết vào không gian bình Càn Khôn.
Hơn nữa, anh đã chuyển bảy tám chục loại linh dược bên trong hang động vào bình Càn Khôn, cả thảy không dưới hai trăm cây, đương nhiên trong đó có tốt có xấu.
Sau khi Dương Bách Xuyên ra ngoài, bầy khỉ gào rú chạy vào trong hang động.
Dương Bách Xuyên bật cười ha ha, men theo vách núi chạy lên trên, ra khỏi sơn cốc nhỏ.
Một lát sau, anh nổi lên mặt nước hồ Tiên Nữ.
Sau khi rời khỏi sơn cốc nhỏ, Dương Bách Xuyên lại xuống đáy hồ Tiên Nữ bắt mấy chục con cá Rồng thả vào hồ trong bình Càn Khôn để nuôi.
Bấy giờ anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/859771/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.