Hồ nước này rất sâu, có lẽ phải tới vài nghìn mét, Hoàng Trần không có ý định lặn hẳn xuống đáy, bởi vì với khả năng của hắn thì chỉ xuống sâu độ 200 – 300 m là đã thấy khó khăn. Nhưng rất may cho hắn là vị trí cần tìm chỉ cách mặt nước có khoảng 100 mét. Hoàng Trần đang nhìn vào một vách núi, chính là ngọn núi nhô lên khỏi mặt nước hồ, nhưng ở vị trí này hắn mơ hồ nhìn thấy một tầng cấm chế của trận pháp được khắc họa vào vách núi, tầng cấm chế này tỏa ra linh khá nhẹ, phạm vi bao phủ lên tới vài chục mét vuông, chỉ có đứng thật gần mới có cảm giác rõ rệt. Nếu như lúc trước Hoàng Trần không vô tình phát hiện dao động linh lực rồi cố tình tìm kiếm thì khó mà có thể phát hiện ra vị trí này.
Chỉ thấy Hoàng Trần vung tay lên, trên tay hắn đã có 3 bốn tấm lệnh bài to nhỏ màu sắc khác nhau, nhưng tất cả đều có một chữ Thù rất nhỏ được khắc lên góc lệnh bài. Sau khi cân nhắc thật kỹ, Hoàng Trần quyết định chọn một tấm lệnh bài trông có vẻ đơn giản nhất, tấm lệnh bài này được làm từ một loại gỗ cây nào đó nên rất là nhẹ, trên mặt lệnh bài có khắc thêm một chữ ngũ, mặc dù đã trải qua ngàn năm tuế nguyệt nhưng nét chữ vẫn vô cùng sắc sảo và uy nghiêm, nhẹ nhẹ tỏa ra một chút linh áp.
Vung tấm lệnh bài lên chạm nhẹ vào vòng sáng cấm chế, cấm chế dao động rồi một khe hở vừa đủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngau-ngo-thanh-tien/109169/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.