🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Càng đọc, tôi càng thấy ghê tởm chính bản thân mình.

Tại sao tôi lại dành cả tuổi thanh xuân cho một người như vậy?

Tại sao đến khi mọi chuyện vỡ lở tôi mới nhận ra?

Tại sao tôi lại cả tin đến mức trao hết trái tim, tin tưởng người đàn ông này một cách tuyệt đối như thế?

Nỗi ghê tởm đó dần dần biến thành hận.

Tôi hận anh ta vì đã nuốt lời, hận sự phản bội, hận anh ta đã coi tôi như trò đùa, hận vì tất cả những lời dối trá của anh ta.

Hận vì anh ta đã chà đạp lên lòng tự trọng, cảm xúc và tình yêu của tôi, đến mức không còn gì nguyên vẹn.

Anh ta khiến tôi cảm thấy mình là một người phụ nữ tồi tệ, ngu ngốc và thấp hèn.

Dốc hết tất cả, nhưng những gì nhận lại chỉ là sự phản bội ê chề như thế này.

05

Tôi ở trong phòng khách sạn suốt ba ngày liền, ngủ triền miên đến mức trời đất đảo lộn.

Thậm chí, đến khi đứa bé trong bụng đạp mạnh, tôi gần như chẳng còn cảm giác gì nữa.

Tôi chỉ thấy mệt mỏi.

Tôi ép bản thân phải tỉnh táo lại, nhưng ngay cả sức lực để bước ra khỏi phòng cũng không còn.

Cho đến một buổi sáng, một tia nắng xuyên qua khe hở của rèm cửa, chiếu thẳng vào mặt tôi.

Tôi ngồi dậy, kéo hẳn rèm cửa ra.

Trời đẹp lạ thường.

Cơn mưa lớn đêm qua để lại trong không khí mùi mát lạnh của nước mưa và đất ẩm.

Dưới đường, người xe qua lại tấp nập.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, con người sống một đời, có những chuyện có thể trốn tránh, có những chuyện không thể né tránh.

Tôi gắng gượng đứng lên, chuẩn bị bước ra khỏi phòng.

Đúng lúc đó, tôi nhận được cuộc gọi video từ cô bạn thân – Trần Hòa.

Theo phản xạ, tôi cúp máy ngay. Tôi không muốn cô ấy thấy dáng vẻ tiều tụy của mình lúc này.

Nhưng ngay sau đó, một đoạn tin nhắn thoại lo lắng được gửi đến:

“Gia Nghi, cậu sao vậy? Đêm qua tớ mơ thấy cậu khóc. Cậu ổn không? Sao lại không nghe máy?”

Nước mắt tôi không thể kìm lại được nữa.

Tất cả những giọt nước mắt tôi đã cố nén mấy ngày qua, lúc này trào ra như mưa.

Chiều hôm đó, Hòa Hòa đặt vé máy bay sớm nhất và bay ngay đến bên tôi.

Cô ấy nói:

“Chuyện lớn như vậy, tớ không thể để cậu đối mặt một mình.”

Bỗng dưng, tôi cảm thấy cuộc sống hình như không phải lúc nào cũng cay đắng.

Lúc đó, Hòa Hòa cầm lấy điện thoại của tôi, sợ rằng tôi đang trong trạng thái bất ổn, sẽ xảy ra chuyện gì không hay.

Hòa Hòa đang học tiến sĩ y khoa, cô ấy liên hệ với một người bạn trong ngành và giới thiệu cho tôi một bác sĩ đáng tin cậy.

Chúng tôi nhanh chóng đến bệnh viện để làm kiểm tra tổng quát.

Khi chờ kết quả, tôi bắt đầu thấy sợ.

Tại sao tôi lại để cảm xúc chi phối đến mức quên cả việc này?

May mắn là… sức khỏe của tôi và đứa bé không có vấn đề gì.

06

Tối hôm đó, sau khi xong việc, Lục Kỳ Niên vội vàng trở về nhà.

Anh không rõ vì sao, lý trí nói với anh rằng, với cái bụng bầu lớn như vậy, Thẩm Gia Nghi có lẽ cũng chẳng thể làm gì.

Nhưng trong lòng anh cứ thấp thỏm, bồn chồn không yên.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.