Tác giả: Đông Tầm Vấn Tửu
Dịch: Maccaoo
Lâu Độ suиɠ sướиɠ ôm bó hoa, đi theo sau Trì Cảnh.
Da mặt vợ mình mỏng quá, xấu hổ không muốn cầm hoa.
Vừa rồi còn nói lời thương, bây giờ đến nhà hàng, mặt Trì Cảnh lại lạnh tanh, ai không biết còn tưởng rằng tâm trạng cậu không tốt. Chỉ có Lâu Độ cười không khép được miệng. Trì Cảnh hay dùng gương mặt lạnh lùng vô cảm, dửng dưng để đuổi những kẻ theo đuổi. Ban đầu Lâu Độ cũng âm thầm sụp đổ vì ngỡ theo đuổi Trì Cảnh không có kết quả gì.
Khi ấy, Lâu Độ đã theo đuổi Trì Cảnh được một tháng. Ngày nào anh cũng bày mưu tính kế để gặp cậu, cùng đi ăn cơm. Trì Cảnh lại không hề từ chối. Một khi anh hẹn, nếu không có việc gì đột xuất thì chắc chắn Trì Cảnh sẽ đồng ý, nhưng lại không có phản ứng đặc biệt gì cả. Lâu Độ không thu được bất cứ phản ứng nào của đối phương, nghĩ, lẽ nào Trì Cảnh không có chút hảo cảm nào với anh? Không muốn tiến thêm một bước nữa? Họ quen nhau được một tháng rồi mà mới chỉ nắm tay!
Hai người đàn ông trẻ tuổi dồi dào tinh lực. Ngày nào cũng gặp gỡ, ngày nào cũng cùng nhau ăn cơm, ăn cơm xong còn "cô nam quả nam" ở bên nhau mấy tiếng đồng hồ. Buổi sáng, Lâu Độ sẽ đến đón Trì Cảnh, buổi tối cũng sẽ đưa cậu về nhà. Thời gian gặp gỡ riêng tư trên xe cũng rất lâu. Nhưng vẫn không có tiến triển gì cả.
Mỗi lần Lâu Độ không khống chế được tâm tình, muốn động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-dem-khat-tinh/2269842/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.