Thời gian như một bàn tay dịu dàng, chỉ cần vẫy nhẹ một cái, vạn vật đã bắt đầu thay đổi.
Lúc bắt đầu thời gian suy nghĩ lại một tháng (theo lời của Cục Dân Chính),Chúc Kim Hạ còn hơi có cảm giác ăn không ngon ngủ không yên. Cô lo lắng Vệ Thành sẽ đột ngột thay đổi ý định, thành ra công dã tràng một hồi.
Đợi đến khi thời gian bị công việc lấp đầy, những ngày được khoanh tròn trên lịch cũng bị ném ra sau đầu một cách vô thức.
Tháng chín là mùa khai giảng. Dòng chảy thời gian như kệ hàng siêu thị, từng chút một đều bị lấp đầy, Chúc Kim Hạ bận rộn đến mức chân không chạm đất.
Lúc sắp xếp lịch học kỳ trước, do hoàn cảnh đặc biệt của cô, các giảng viên đã chủ động giúp cô chia sẻ nhiệm vụ giảng dạy, thế là học kỳ này cô liền tự giác đảm nhận nhiều lớp học hơn.
Ngoài ra, Viện trưởng Tăng cũng bắt đầu thoải mái sai bảo cô, hôm nay một buổi thuyết trình, ngày mai một buổi thảo luận học thuật, đến cả việc tiếp đón các trường nước ngoài đến trao đổi cũng giao cho cô toàn quyền phụ trách. Thế mà ông còn nói ngon nói ngọt với cô rằng: Lấp đầy thời gian chính là biến nỗi buồn thành sức mạnh.
Trời mới biết việc bảo một người hướng nội đi tiếp đón người khác là địa ngục trần gian như thế nào.
Chúc Kim Hạ bận rộn đến mức quay cuồng, lại thêm bản thân cô có chủ nghĩa hoàn hảo, luôn cố gắng hoàn thành mọi việc một cách thật hoàn mỹ, rất nhanh người con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-doc-lap-cua-toi-dung-quang/1773541/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.