Một kỳ nghỉ hè đầy niềm vui và ý nghĩa đã bắt đầu như thế, nếu không kể đến chuyện cả hai bị mưa làm ướt như chuột lột và phải nhảy tango dưới cơn gió mạnh để lội về nhà.
Đêm đó, Thời Tự từng bước tiến lên, lội trong dòng nước gần ngập đến đầu gối, ngược chiều gió mà bước đi vốn đã khó khăn, huống hồ trên lưng còn cõng thêm một người.
Lại gặp đúng gió cấp năm thổi tung cả chiếc ô, những hạt mưa nặng tựa viên đạn bắn vào mặt, đau và khiến mắt không thể mở nổi.
Chúc Kim Hạ nhận ra rằng, với tần suất dày đặc này, đây không chỉ là “đạn” thông thường nữa, mà là “đạn chùm.”
Cô cố gắng mở mắt dưới những đợt “tấn công” đó, tay luống cuống giữ lấy ô, nhưng rồi nghe “rắc” một tiếng, cán ô cũng gãy mất.
Thời Tự đành bước nhanh hơn, bảo cô bỏ ô đi, không có hay có ô giờ cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, cả hai đã ướt sũng.
Chúc Kim Hạ chỉ đành vứt ô, tay chắp lại tạo thành chiếc “ô nhỏ” che trước mặt anh.
Thời Tự hơi khựng lại, hỏi: “Em đang che mưa hay che mắt anh vậy?”
“…” Chúc Kim Hạ á khẩu, sau đó nâng tay lên một chút và quay sang trách móc: “Mua ô gì mà rẻ tiền vậy? Chắc chắn là do tính keo kiệt của anh, lúc nào cũng mua hàng giảm giá không chất lượng.”
Thời Tự im lặng một lát, rồi nói: “Em nghĩ kỹ lại xem, ai là người tháng trước thấy ô giảm giá ở quầy thu ngân đã tiện tay mua liền mấy cái?”
Nếu không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-doc-lap-cua-toi-dung-quang/2038218/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.