DỊCH: MIN
Dương Nhứ đứng hình.
Liên đới đến cả bàn tụ hội của gã cùng im lặng theo.
Chiếc điện thoại ngâm trong ly rượu vẫn đang sủi bọt trào ra ngoài.
Dương Nhứ im lặng đúng năm giây, chửi đệt một tiếng: “Lục Kinh Yến, cô….
”
Những lời phía sau gã chưa kịp nói, thì Lục Kinh Yến bỗng khom người về phía gã.
Ánh sáng trong hộp đêm rất mờ ảo, làn da của cô trắng tới nỗi gần như phát sáng, lúc cô với Tống Nhàn dùng xong bữa tối cùng nhau đi dạo phố, đã tô lại son môi, là màu chà chua nát hơi bóng.
Thế nhưng ánh mắt của cô rất hờ hững, trên mặt chẳng có biểu cảm gì, trông cả người đều rất lạnh lùng, hệt như cỗ máy lạnh lẽo không có tình cảm, ngay cả lời nói ra cũng từ từ mà lạnh băng.
“Người cậu cạnh anh là Lục Châu, không phải Lục Kinh Yến tôi.
”
“Giữa các người đang làm giao dịch gì, đó là chuyện của các người, đứng lôi tôi vào.
”
“Đừng tưởng rằng vì Lục Châu dụ dỗ bố anh ta bảo tôi ăn với anh hai bữa cơm, đã cảm thấy tôi sẽ lấy anh.
Anh nhớ rõ đây, đừng nói Lục Kinh Yến tôi không phải là đồ giao dịch, cho dù tôi là đồ giao dịch, thì bán cho ai cũng phải do tôi nói mới được.
”
“Lục Châu chưa đến tuổi quyết định thay tôi đâu.
”
Xung quanh là một mảnh chết lặng.
Lục Kinh Yến đứng thẳng người dậy, chẳng buồn nhìn vẻ mặt của đám người kia mà quay người đi luôn.
Ra hỏi club, Lục Kinh Yến bấm chìa khóa xe,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-cung-thich-anh/119558/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.