Cũng may mới đi làm có một tháng mà Thái Ny đã cảm nhận được mình hèn nhát hẳn đi, không dám tưởng tượng nếu ở lại vùng quê hẻo lánh này vài năm nữa, cô ấy sẽ trở thành một người như thế nào!
Cô ấy vốn dĩ là một người sành sỏi nhất cái đất Nghi Thành mà! Sao có thể sống một cuộc đời giản dị lại thật thà thế này.....
Ngày nào Thái Ny cũng ôm tâm lý muốn từ chức, nhưng lại không dám. Cô ấy không dám nói với bố mẹ, không dám nói với người thân, đến cả tên lưu manh trong thôn ngày nào cũng đến quấy rối cô ấy, cô ấy cũng không dám từ chối, sợ bị khiếu nại.
Bởi vì tên lưu manh đó ngày nào cũng đến quầy của cô ấy gửi một tệ.
Cô ấy đúng là một quả khổ qua ngàn năm nhỏ bé, lưu manh mà Minh Tịch gặp ít nhất cũng phải kiểu anh đại như Lưu Tín Quân, khí chất đầy người, mỗi lần vung tay là mười vạn hai mươi vạn!
Còn cô ấy, một tệ!
Ồ, không đúng, đối phương đã gửi năm ngày rồi.
Là năm tệ rồi đấy!
...
Đáng tiếc thật.
Minh Tịch vốn đang định mời Thái Ny đến Hải Cảng chơi một chuyến. Sau khi cô đi làm, đồng nghiệp của bộ phận bán hàng đã giới thiệu không ít nhà hàng Tây có phong cách, dù chỉ ăn một bữa ăn nhẹ thì cũng có vô vàn kiểu cách.
Cô đều ghi lại hết, để dành đến khi Thái Ny qua đây sẽ dẫn cô ấy đi trải nghiệm và cảm nhận.
Nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-tuoi-sang-tuy-hau-chau/2723609/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.