Người đàn ông gật đầu với vẻ chắc chắn: “Thật hơn vàng luôn. Anh ấy thích cô lắm!”
Mông Manh không tin anh ta, cô còn chưa gặp Lâm Tư Sở bao giờ, nói gì đến việc thích cô được chứ?
“Anh đừng đùa nữa. Thôi, giờ chúng ta hãy nói về cách trị liệu cho tóc của anh đi.” Vì cô cảm thấy vị khách này đang giỡn với cô, nên cô mới trả lễ cho anh ta.
Mông Manh nhìn cái đầu trụi lủi kia, nếu bây giờ không cứu vớt nó thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa mất.
“Tôi không nói giỡn với cô đâu, anh ấy thích cô thật đấy.” Lâm Tư Sở không bị cô dắt mũi, nói tiếp: “Vì một lý do không tiện bật mí nên anh ấy không công khai theo đuổi cô được. Nếu cô thích anh ấy, mà anh ấy cũng thích cô, thì cả hai đều được như ý nguyện rồi còn gì. Biết đâu chừng tối nay anh ấy còn tỏ tình với cô thì sao?”
Ôi mẹ ơi, anh ta không bị cô “lừa”!
Sao kỳ thế! Bình thường anh ta rất thích nói về tóc của mình mà!
Anh ta có thể dùng 800 chữ khác nhau để miêu tả về thời kỳ hoàng kim của tóc mình đấy!
Cô gãi đầu, ngồi xuống phía đối diện với anh ta, khuôn mặt tràn đầy vẻ chịu thua.
“Tôi phải làm sao thì anh mới ngừng đề cập về chủ đề này?”
“Sao cô lại không muốn tôi nói về chủ đề này vậy? Cô không thích anh ấy à?”
Đây là lần thứ hai anh ta đã hỏi cô chuyện này. Mông Manh cảm thấy hơi kỳ lạ, anh ta chỉ là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-nao-cung-ru-anh-cao-troc/36692/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.