Buổi tối, Tiết Ý Nồng nằm trên giường Từ Sơ Đồng đã từng ngủ qua. Ở trên giường lăn qua lộn lại không tài nào ngủ được, Lạc Nhạn ngủ ở phòng ngoài ngồi dậy hỏi: "Hoàng thượng, sao còn chưa ngủ?"
"Không có gì, ngươi nghỉ ngơi đi."
"Dạ, vậy ngài cũng sớm nghỉ ngơi đi."
Tiết Ý Nồng nằm ở trên giường, chóp mũi ngửi được hơi người của Từ Sơ Đồng, suy nghĩ đến giường này người ta từng nằm qua, lại nghĩ đến trước đây nghe thư tiên sinh đánh giá về Tư Sơ Đồng.
Cái giường này có rất nhiều người nằm qua nha!
Trong lòng Tiết Ý Nồng có chút khó chịu, mơ mơ màng màng rốt cuộc cũng ngủ được. Chẳng qua là trong mơ lại thấy Từ Sơ Đồng, thấy nàng ấy đang đi lang thang, nàng ấy đang mặc một kiện y phục bằng lụa mỏng kia, nàng hâm mộ chết đi được, hận không được thể cởi ra mặc trên người mình.
Một lúc sau nàng thấy đôi môi mọng của nàng ấy ở trước mặt, nhịn không được cắn rồi lại cắn. Sau đó hình ảnh lại thay đổi, Tiết Ý Nồng cả đêm cứ sột sột soạt soạt, mơ mơ màng màng. Hôm sau đầu nhức như búa bổ, hơn nữa quầng mắt thâm xì.
Sau khi thức dậy , lấy gương trên bàn trang điểm soi tới soi lui, không dám nhìn thẳng.
Cũng không phải là chưa từng thấy qua cảnh hôn nhau, thậm chí còn thường xuyên nhìn thấy mấy cảnh cảm xúc mạnh mẽ bắn ra khắp nơi trong phim truyền hình, bình thường cũng không chú ý lắm, sao lần này vừa chạm môi của người ta, cả đêm đều mơ thấy hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-thang-song-cung-sung-phi/2556318/chuong-012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.