Đồng hồ báo thức vẫn chưa kêu.
Tuy nhiên, một cảm giác kỳ lạ đã nắm chặt lấy trái tim y và khiến y chợt tỉnh.
Felix mở mắt ra và nhìn người đối diện, có một sợi chỉ đỏ nhẹ trong đôi mắt nâu dịu dàng ấy.
"Anh tỉnh bao lâu rồi?" Y khẽ thì thầm.
"Trong phút chốc." Erik trả lời.
"Em muốn dậy hay ngủ thêm một lát?"
"Bây giờ là mấy giờ?"
"Sáu giờ mười lăm phút."
"Em muốn dậy." Y mỉm cười và nhắm mắt lại.
"Ngay bây giờ.
Chờ anh làm món bánh crepe mà anh đã hứa với em."
"Ngọt hay mặn?"
"Ngọt.
Em muốn một cái nhân quế và đường, còn cái kia thì nhân chocolate."
Y nghe thấy tiếng bước chân rời khỏi phòng.
Sau đó là âm thanh của một chiếc máy đánh trứng từ nhà bếp truyền đến.
Sau khoảng mười lăm phút, không khí tràn ngập hương thơm ngọt ngào của trứng và sữa.
Máy pha cà phê phát ra tiếng khò khè.
Felix bước đến bàn ăn.
"Anh đã đổi hoa rồi." Y nhìn một bông hồng trắng trong cốc nước.
"Ừ, tôi cắt từ trong sân.
Cây hoa đồng tiền đó đã héo rồi." Erik nói, sau đó đặt đĩa bánh crepe trước mặt y.
"Cảm ơn anh."
Y ăn xong hai cái bánh crepe rồi chắp tay.
"Erik, anh là đầu bếp giỏi nhất mà em biết." Y cười nói.
"Em có thể ăn thêm một phần nữa không?"
"Đương nhiên."
"Mỗi loại một cái?"
"Chắc chắn rồi."
"Em có thể yêu cầu thêm một phần ăn khác sau đó không - nếu em vẫn có thể ăn tiếp?"
"Đương nhiên có thể."
"Ồ, tuyệt.
Em yêu anh."
Bàn tay đang cầm cần đẩy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-thong-nhat/2399858/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.