Không biết lúc này tôi nên vui hay nên buồn? Cậu ấy là chàng trai đứng dưới mưa, không sai, và cậu ấy cũng đang là một kẻ thất tình. Cô bé ấy thích người khác.
Mọi sự diễn ra trên đời có vẻ tức cười nhỉ? Tôi thích cậu ấy, cậu ấy thích một cô bé, cô bé ấy lại thích người khác,... Suy ra trong cái vòng lẩn quẩn này có đến 2 người đau khổ: tôi và cậu ấy.
Tôi không biết diễn tả cảm xúc của mình khi nhìn thấy cậu ấy cả người ướt sũng đứng trước mặt mình, mỉm cười nhìn tôi nói: "Cho tôi ở lại đây nhé!". Nhưng ít nhất tôi biết là mình không vui. Nụ cười trên môi cậu ấy nhăn nhó đến lạ. Từng giọt nước mưa nhỏ tong tong xuống sàn nhà, tôi muốn biết thứ nước trong suốt ấy có vị gì, nhạt thếch hay mặn chát?
"Stop! Bus!" có 3 tầng, nhưng chỉ hai tầng trong đó được dùng để kinh doanh. Tầng thứ 3 là nơi ở của anh chủ quán, chỉ là một căn phòng để những đồ đạc cần thiết cho một người độc thân sống, đơn giản nhưng gọn gàng. Lần đầu tiên khi bước đến căn phòng này, tôi đã nói đùa với anh chủ quán rằng: "Anh thế này thì không cần bạn gái vẫn sống tốt nhỉ!?". Lúc đó, anh chỉ cười rồi cốc đầu tôi một cái rõ đau.
Tôi vào phòng, mang theo một ly matcha, Yuu cũng vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên người là bộ đồ của anh chủ quán cùng với cái khăn lau tóc. Cậu ấy lúc nào cũng vậy, chỉ nhìn tôi rồi cười hiền.
- Cho cậu này!
- Thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-tinh-cho-co-don/381185/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.