Ngày hôm sau, Tống Tri Hòa ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy.
Cả nhà biết tối qua cô ngủ muộn nên không ai gọi cô dậy. Lúc tỉnh lại, điện thoại đã ngập tràn tin nhắn oanh tạc của Hạ Ninh.
—— Chúc mừng năm mới, Hòa Hòa, chúng ta lại già thêm một tuổi.
—— Quê bọn tớ bắn pháo hoa, đẹp lắm.
—— Không trả lời tin nhắn của tớ, cậu ngủ rồi à?
—— Không phải cậu định thức đến 12 giờ mới ngủ sao?
—— Vẫn chưa tỉnh à?
—— Tối qua cậu làm gì thế, giờ này còn chưa trả lời tin nhắn, đi ăn trộm hay là đi chơi với trai lạ nào rồi hả?
Đọc đến tin nhắn cuối cùng, Tống Tri Hòa không khỏi chột dạ, cảm giác như bị nói trúng tim đen.
Ký ức tối qua ùa về như thủy triều, mặt Tống Tri Hòa đỏ bừng, cô lăn qua lăn lại mấy vòng trên giường rồi mới ngồi dậy trả lời tin nhắn của Hạ Ninh.
【 Tớ với chú út của tớ ở bên nhau rồi. 】
Sợ bạn không hiểu rõ, cô còn thêm một câu.
【 Chính là Mạnh Dục Châu, người mà tớ hay gọi là chú út ấy, đối tác của ba tớ. 】
Tống Tri Hòa vuốt lại mái tóc rối, im lặng chờ Hạ Ninh trả lời.
Trên WeChat hiện lên dòng chữ đối phương đang nhập tin nhắn, nhưng rồi nhanh chóng biến mất.
Mười mấy giây sau, Hạ Ninh gửi một tin nhắn tới.
【 Là đầu óc tớ có vấn đề à, ở bên nhau theo nghĩa nào thế? 】
Tống Tri
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-am-ap-kim-tri-cuu/2793416/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.