Editor: Tây An
Vương Trấn nhìn nến trong tay, vội đặt sang một bên.
Ánh sáng tối đi, hai mắt nữ tử hình như được dễ chịu hơn một chút.
“Khiến Hầu phu nhân thấy đường đột rồi.” tâm tư Vương Trấn đã định, vẻ mặt tươi cười vái chào nàng.
Phức Chi lạnh lùng nhìn Vương Trấn. Người này là ai nàng sớm đã biết, trên tế điển sách Hậu, khi nàng biết tên thái tử Bộc Dương Vương này lại chính là người có ý đồ bất chính với minh ở dịch quán hôm đó, cũng giật mình một phen. Không ngờ, người này lại cả gan làm loạn như thế, bắt cóc mình đi.
Trong lòng càng thêm chán ghét, ý nghĩ xoay chuyển hàng trăm lần, trên mặt Phức Chi lại càng thêm trấn định, không rên một tiếng.
Vương Trấn nhìn miệng nàng bị bịt cùng sợi dây trên người nàng một cái, trong lòng sinh ra chút thương hại, cười cười: “Đợi bản thái tử giúp phu nhân cởi chói đã.” Đoạn, rút ra một cây chủy thủ giắt bên hông, cắt đứt nút buộc sau lưng nàng. Một lát sau, ánh mắt lại dời về phía cơ thể Phức Chi, đảo quanh những đường hằn bị ghìm nổi trên người nàng.
Bỗng nhiên, trước mặt bị đẩy mạnh một cái.
Vương Trấn vội vàng không kịp chuẩn bị, “Oành” một cái, té ngồi ra sau.
Phức Chi nhanh chóng bỏ dây thừng, nắm chân nến cách đó không xa, phòng bị đối đầu với gã.
Ánh nến “Đôm đốp” múa may, Phức Chi giật vải trong miệng xuống, thở phì phò, không nhúc nhích, khuôn mặt vội vã mà âm trầm.
Vẻ mặt Vương Trấn kinh dị, chốc lát sau, lại chậm rãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-oanh-hot-xuan-oanh-chuyen/1147485/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.