Editor: Tây An
Ngày mới sáng, rừng cây đồng ruộng ngoài thành vẫn được bao phủ trong màn sương mù mỏng manh. Con đường rộng lớn thẳng tắp, trong sương mù vẫn cứ chỉ hướng về phương xa, người đi đường rải rác.
“Được chư công đưa tiễn đến tận đây, chung tu nhất biệt, kính tạ ở đây.” Trên Thập lý đình*, Tạ Trăn vái chào thật sâu với đám sĩ nhân đến đưa rượu đưa tiễn.
*Ngôi đình hóng gió hóng mát tránh mưa tránh gió chống lạnh trên đường.
Mọi người đều trả lễ.
“Công tử tuấn tài, sau này tất tiền đồ bất khả hạn lượng.” Diêu Chinh cười nói.
Tạ Phưởng tiếp một chén rượu từ trong tay gia nhân, nói với mọi người: “Con trẻ mới tới kinh, được chư công săn sóc, mỗ cảm kích trong lòng.”
Chúng sĩ nhân đều cảm tạ nâng chén.
Ánh mắt Tạ Trăn khẽ đảo qua trên đường, nhìn về món rượu trong trẻo dập dềnh trong chén, lát sau, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Khi để chén rượu lại trong đ ĩa, Tạ Trăn lại vái chào, trịnh trọng bái biệt phụ thân và mọi người, đi đến cỗ xe ngựa bên đường rồi leo lên. Ngự giả cầm roi vụt một tiếng, xe ngựa chậm rãi đi, mấy gia nhân cùng đi nhớn nhác theo phía sau xe ngựa.
Tạ Phưởng nhìn Tạ Trăn dần dần đi xa, trong lòng không khỏi than thở, mắt lập tức cay cay.
“Lần này công tử đi hẳn là thuận buồm xuôi gió, Bá Minh chớ quá lo.” Diêu Chinh một bên khuyên lơn.
Tạ Phưởng nhìn ông, cười cười, gật đầu thở dài, làm lễ với mọi người, đi về.
Tiếng xe ngựa lộc cộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-oanh-hot-xuan-oanh-chuyen/1147504/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.