Chương 321
Đối với Nhan Nhã Tịnh, cô ta vừa hận lại vừa ghen tị, tại sao Nhan Nhã Tịnh lại may mắn như thế, có thể mang thai con anh Hách.
Nhưng mà may mắn của Nhan Nhã Tịnh phải dừng tại đây rồi.
Trong tay Dương Mai cầm con dao gọt trái cây lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cô ta từ từ kề con dao gọt trái cây đến gần mặt Nhan An Mỹ.
“Mày nói xem, nếu như tao móc mắt mày ra, một lúc nữa Nhan Nhã Tịnh mà nhìn thấy rồi, có khi nào cô ta bất ngờ lắm không?”
“Cô đừng động vào An Mỹ! Nếu muốn khoét thì khoét mắt tôi đây!”
Nhan An Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nói với Dương Mai với giọng lạnh lùng.
Vẻ mặt của cậu thiếu niên nhỏ tuổi lúc này rất bình tĩnh, đôi mắt đen láy trông có vẻ như biển sâu tĩnh lặng vô biên, cậu bé lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Mai như vậy, điều này khiến Dương Mai có loại cảm giác quẫn bách khi bị người khác nhìn thấu.
Dương Mai vô cùng ghét loại cảm giác này, càng ghét đôi mắt này của Nhan An Bảo hơn.
Cô ta luôn cảm thấy đôi mắt này rất rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô ta sợ hãi, nhưng cô ta nhất thời không thể nhớ ra được đôi mắt này của Nhan An Bảo rốt cuộc là giống ai.
Không nghi ngờ gì, khuôn mặt này của Nhan An Bảo cực giống với Hách Trung Văn, chỉ riêng đôi mắt kia của cậu bé còn sâu thẳm đáng sợ hơn nhiều so với Hách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/1248310/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.