Khoảng râm mát ồn ào lập tức trở nên im lặng.
Những người chơi nóng đến mức toàn thân đỏ như tôm luộc nhìn sang đội Trốn Khỏi, ánh mắt đồng loạt tập trung vào Duby.
Trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ khao khát, nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ngay lúc này, trong đám đông vang lên một giọng nói ồn ã quen thuộc.
"Điều hòa, bên này bốn người!"
Người nọ hét xong lập tức kéo đồng đội bên cạnh đứng dậy, Tùy Thất ngẩng đầu nhìn qua, hóa ra là đội Săn Lùng Hoang Dã đã không gặp mấy ngày.
Bùi Dực rẽ đám đông ra, hai mắt sáng rực, chạy như bay đến: "Đội Trốn Khỏi! Tôi vừa nghe đã biết là mấy người rồi."
Cậu ta không hề khách sáo nhích m.ô.n.g chen Tùy Thất sang một bên, ngồi xuống bên cạnh Duby, chiếm lấy vị trí thổi điều hòa tốt nhất.
"Mát quá đi ~" Bùi Dực híp mắt tận hưởng làn gió mát lạnh bao trùm toàn thân, gọi đồng đội nhanh chóng chạy sang đây.
Tân Dặc và Trần Tự nhanh chóng đi tới, sau khi ngại ngùng chào hỏi, mới ngồi xuống bên cạnh Bùi Dực.
Liên Quyết thong thả đến muộn, trong phạm vi bao phủ của gió điều hòa thổi ra từ Duby, cẩn thận chọn vị trí cách Tùy Thất xa nhất.
Tùy Thất cười tươi rói, mở quang não lên chuẩn bị viết giấy nợ: "Bốn người thổi tới 12 giờ sao?"
Bùi Dực gật đầu: "Đúng vậy."
"Được thôi, bốn người hai tiếng rưỡi là một trăm nghìn." Cô hào phóng nói: "Nể mặt bạn bè lâu năm, giảm giá cho mọi người 50%, chỉ năm mươi nghìn tinh tế tệ."
"Được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/2781600/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.