11
"Nếu cô đi theo ta, ta nhất định sẽ đối xử với cô thật tốt."
Lưu Nhị Ngưu cười ngây ngô, nhét một sọt thịt heo vào lòng ta.
Ta có chút đau đầu. Từ sau ngày thím Vương đến mai mối, ba ngày liên tiếp, Lưu Nhị Ngưu đều đến nhà ta đưa đồ. Ta đang định mở miệng từ chối, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa "bộp bộp bộp".
Ta mở cửa, Tiểu Thị Tử lập tức nghênh ngang bước vào. Thấy ta có khách, Lưu Nhị Ngưu đứng dậy cáo từ. Tiểu Thị Tử chỉ hừ lạnh một tiếng "coi như hắn biết điều", sau đó gỡ một cái túi sau lưng xuống. Thằng bé lôi ra vài bộ quần áo từ trong túi, tùy tiện ném xuống đất, sau đó nhét một thứ gì đó vuông vắn vào trong tay ta.
Vẻ mặt Tiểu Thị Tử đắc ý, nói:
"Lâm Lộc, người cầm lấy đi.”
"Cầm nó rồi thì không ai dám bắt nạt người nữa đâu."
Nhìn ấn tỉ Đông Cung trong tay, ta nhất thời không nói nên lời. Nếu lần trước Tiểu Thị Tử đến tìm ta là một sự tình cờ, vậy lần này là thế nào đây? Cấm vệ Đông Cung đều là lũ ăn hại cả sao?
Ta nhíu mày nhìn Tiểu Thị Tử, mím môi:
"Con lại lạc đường sao?”
"Phụ thân của con đâu?"
Tiểu Thị Tử nghiêng đầu: "Phụ thân lại cũng không thích ta.”
"Ông ấy chê ta phiền, nhốt ta lại, hoặc là ném cho người khác."
Ta chậm rãi nhíu mày, trong lòng bỗng thấy trống trải. Có phải vì đại hôn sắp tới nên Ngụy Cửu Chiêu mới hết lần này đến lần khác mặc kệ Tiểu Thị Tử đến tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-dau-the-tu-hai-long/2786057/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.