Người ngoài nhìn vào thì Giang Lê đúng là một người bạn trai không tồi. Anh ta là một phú nhị đại, nhưng không phải loại không có học vấn không có nghề nghiệp, ngược lại rất có năng lực, sự nghiệp ổn định.
Nói về bất cứ mặt nào: gia thế, diện mạo, bằng cấp hay năng lực, Giang Lê đều ưu tú. Có lẽ là do ưu tú, nên khuyết điểm của anh ta càng rõ ràng – quá tự cao.
Lúc mới yêu, Giang Lê biết Chu Tiêu Đồng là một tiểu thuyết gia thì rất vui mừng. Vui mừng không phải vì bạn gái mình có năng khiếu văn chương, mà do tiểu thuyết gia là một nghề tự do – trên đời này có nhiều người cho rằng nghề tự do chính là mỗi ngày đều nằm nhà, có nhiều thời gian rảnh rỗi, có thể tùy ý gọi đến gọi đi.
Nhưng mà khi đó anh ta không hiểu được rằng, viết tiểu thuyết không phải chỉ cần linh cảm là có thể tự viết thành tác phẩm, mà cũng cần rất nhiều thời gian. Nghề tự do có nghĩa là tự do, nhưng không có nghĩa là nhàn rỗi.
Anh thường xuyên bỗng nhiên gọi điện cho Chu Tiêu Đồng, nói với cô: "Anh hiện tại vừa đến sân bay, anh lập tức lái xe tới tìm em, ba mươi phút nữa anh tới." Hoặc là: "Anh vừa họp xong, em hãy lập tức tới xx, chúng ta có hai tiếng để ở cùng nhau!". Hoặc có thể là: "Em chuẩn bị ngay quần áo ba ngày tới đi, anh đưa em lên khu biệt thự Mạc Quan Sơn nghỉ phép".
Có đôi khi Chu Tiêu Đồng viết bản thảo cả đêm, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-lam-fan/2141661/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.