Khi Trịnh Hy Tắc và Lương Duyệt đang ở trong cửa hiệu để mua quần áo cho đứa bé sắp chào đời của Phương Nhược Nhã , thì chuông điện thoại của Trịnh Hy Tắc đột nhiên vang lên. Anh quay đầu lại nhìn Lương Duyệt, cô đang cúi đầu xuống cân nhắc xem nên chọn màu hồng hay màu xanh, vì vậy không để ý đến hành động của anh. Anh bước hẳn ra phía ngoài, đứng nói chuyện với người ở đầu dây bên kia điện thoại.
Nhưng cuối cùng thì Lương Duyệt vẫn nhìn thấy. Để cho chắc chắn, cô quyết định chọn màu lông gà, một loại màu trung tính, không dành riêng cho bé gái cũng như không dàng riêng cho bé trai. Cô đang định quay sang trao đổi với anh thì thấy anh đứng phía ngoài, vẻ mặt anh khá nghiêm trong, vừa nói chuyện vào điện thoại vừa ngó về phía cô, và ra sức rít điếu thuốc đẩy lệch sang một bên mép.
Trái tim cô bỗng lạnh như băng.
Anh cứ đi đi lại lại, điều đó chứng tỏ sự việc rất khẩn cấp, thỉnh thoảng anh lại liếc vào phía trong của cửa hàng, điều đó chứng tỏ sự việc có liên quan tới cô. Lương Duyệt vờ như đang chăm chú ngắm nhìn hình đứa bé trong ảnh và không để ý đến hành động của anh. Mặc dù có vẻ bồn chồn và bất an, nhưng khi đưa mắt nhìn về phía cô, anh vẫn cố tỏ ra vui vẻ.
Rốt cuộc là cô đã đoán sai hay anh đã làm sai, chẳng ai biết được. Một lát sau, anh đẩy cửa bước vào, bình thản nói : “Anh có việc cần phải tới tham dự một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-anh-yeu-em/2310991/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.