Khu vui chơi giải trí ngày Quốc Khánh rất nhiều người, khi Giang Tự và Tạ Hoài đến, chỗ soát vé vào khu vui chơi đã xếp hàng rất dài.
Nhìn hàng dài xếp hàng hàng không thấy điểm cuối, Tạ Hoài bỗng nhiên có hơi hối hận nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt.
“Đi với tôi.” Giang Tự vừa nói vừa kéo Tạ Hoài đi một nơi khác.
Giang Tự kéo cậu tới một chox cũng là cửa soát vé nhưng không có người, chỉ có lẻ tẻ hai ba người cùng với hàng người xếp hàng dài bên cạnh là hai thái cực khác nhau.
Tạ Hoài có chút nghi ngờ nhưng khi cậu nhìn thấy mấy chữ “lối đi VIP” thì đã hiểu rồi: “Tôi thắc sao ở đây chỉ có vài người xếp hàng.”
Nhưng nói thế nào đi chăng nữa cũng không đến nỗi chỉ có vài người là VIP chứ?
Giang Tự dường như nhìn ra được sự hoài nghi của Tạ Hoài bèn giải thích: “Chỉ khi người nào đó chi hơn 5 vạn* vào khu vui chơi giải trí này hằng năm thì người đó mới có được thẻ VIP.”
“5 vạn?” Tạ Hoài sặc một cái.
Chi 5 vạn ở khu vui chơi giả trí? Một vé chỉ có 140, 5 vạn thì ngày nào cũng tới à?
Là ở luôn đây à?
“Tôi không tiêu tiền, cậu đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó.” Giang Tự bật cười.
“Vậy sao cậu…”
Giang Tự lơ đễnh trả lời: “Bởi vì khu vui chơi giải trí này thuộc công ty của ba mẹ tôi.”
Khóe miệng Tạ Hoài giật giật: “...” Được thôi.
Nói trắng ra gọi là lối đi VIP nhưng thật ra là dành cho một số công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-cau-rat-kho-theo-duoi/1159640/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.