- tẩu a! ta nhớ tẩu quá a!!!!!!!!!!!!! - vâng, 1 tiếng hét từ đâu đó vọng tới khuê phòng của Meyo nàng. à ko, Loan Loan chứ nhỉ? ko ai khác, chủ nhân của tiếng kêu làm chó phải kêu “ meo meo “ mà mèo phải sủa “gâu gâu “ lại là bậc mẫu nghi thiên hạ quyền cao trọng vọng, người lên ngôi ngay khi 15 tuổi, làm dân chúng Kim Tỏa quốc xưng tụng 4 chữ “ ôn nhu thục đức “, quận chúa duy nhất chính gốc hoàng tộc Hoàng Bảo triều _ Hoàng Di Di
- chết tiệt thật, Di Di, ta ko tin được muội chi mẫu nghi thiên hạ Kim Tỏa quốc mà! thật tội nghiệp khi 1 bậc anh tuấn tiêu sái như Mộ Dung Trần lại phải chịu đựng sự việc này được suốt từng đó năm? - Loan Loan khẽ bĩu mội, con bé này thật chẳng thay đổi gì cả.
- nàng nói ai anh tuấn tiêu sái cơ?- vâng, lại 1 giọng nói gầm gừ khi Di Di chuẩn bị mở miệng phản kích.
- ha ha ha! Phương a, ta ko nói ai cả a? hình như Di muội của ta vừa nói đúng ko? nếu ko chàng cần đi khám tai nha!!! - Loan Loan cười nhăn răng xua xua tay, thật tội cho cái danh hiệu “ tam vương phi “ kia, vừa nói người khác xong đó.
- Uyển Như Loan Loan!!! nàng nhắc lại câu nói lúc nãy??? - trên khuôn mặt tuấn mỹ in sâu cái mặt hung dữ như qủy của hắn.
- ác! Di Di, CHẠY!!! - Loan Loan sau khi giật giật ống tay áo Di Di thì liền cắm đầu cắm cổ bỏ chạy. với cái tốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/636824/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.