Minh Mộ Dao nói những lời này rất to, khiến mọi người trong phòng đều ngẩn người.
"Minh Mộ Dao, chị đang đùa à?"
Một người không tin, cười gượng nói, "Đang yên đang lành sao lại đột nhiên nói không đến nữa? Nếu chị không đến, chúng tôi làm sao gặp chị được?"
"Đúng vậy, Mộ Dao, chị có gặp phải vấn đề gì không? Nói cho chúng tôi nghe, có thể chúng tôi giúp được chị."
"Cho dù gặp phải khó khăn gì đi nữa, tìm chút vui vẻ vẫn là cần thiết, không thì tối dài đằng đẵng, nhìn vợ già của mình chẳng phải buồn lắm sao?"
Nói xong, trong phòng vang lên những tiếng cười đùa.
Minh Mộ Dao không cười, cô chỉ im lặng đợi cho mọi người cười xong, rồi mới hỏi lại: "Thật sự buồn cười à?"
Mọi người: "..."
Minh Mộ Dao bật cười, nói: "Các người nếu thấy buồn cười thì cứ cười đi, nhưng tôi nói thật đấy.
Hôm nay tôi hẹn gặp các người là để công khai giải thích, sau này tôi sẽ không đến bar nữa, nếu có cơ hội, chúng ta gặp nhau ở ngoài."
Nói xong, Minh Mộ Dao uống hết ly rượu trong tay.
Sự chân thành đã có, nhưng mọi người ngồi đó đều rất khó hiểu, mỗi người nhìn cô như đang nhìn một sinh vật lạ, mãi một lúc sau mới có người cười khan nói:
"Mộ Dao, đừng nói bậy, sao chị có thể không chơi Omega? Người khác không biết, nhưng tôi sao không biết chị."
Người nói câu đó là Nghiêm Vi.
Mọi người không biết là đang kinh ngạc hay như thế nào, mà không ai lên tiếng ngăn Minh Mộ Dao lại, chỉ đứng nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-toi-khong-tuan-thu-dao-duc-a/1196492/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.