An Tấn Dao cực kỳ không tình nguyện, nhưng người ở đầu dây bên kia dù sao cũng là sếp của cô. Cô vẫn chưa từ chức, nên tạm thời không thể cãi lại.
"Nhưng những ông chủ mà tôi liên hệ đều có thái độ rất tốt, chỉ là vừa nghe đến chuyện đầu tư vào công ty chúng ta thì lập tức thay đổi thái độ." An Tấn Dao thở dài nói: "Ngày mai tôi sẽ liên hệ với vài ông chủ của các công ty logistics lớn. Trước đây chúng ta cũng từng đầu tư cho họ, có lẽ họ sẽ nể mặt một chút."
Huy động vốn không giống như vay tiền. Vay tiền thì còn có vay có trả, kèm lãi suất, dù không kiếm được lời thì ít nhất cũng không bị lỗ. Nhưng đầu tư thì không như vậy, số tiền càng lớn thì rủi ro càng cao.
Minh Mộ Dao cũng hiểu rõ điều này. Cô nói với An Tấn Dao: "Ngày mai cô cứ đi bàn thử, lôi kéo được thêm vài đối tác cũng tốt. Đảm bảo với họ về cổ phần và lợi nhuận, chắc chắn sẽ có người động lòng."
Sau khi dặn dò thêm vài câu, nghe An Tấn Dao báo vị trí hiện tại của cô, Minh Mộ Dao suy nghĩ một lúc rồi bất ngờ hỏi:
"Cô đã từng gặp người phụ trách của Tập đoàn Thụy Thành chưa?"
"Thụy Thành?" An Tấn Dao ngẫm nghĩ rồi hỏi lại: "Ý cô là công ty công nghệ thông tin lớn nhất cả nước ấy hả?"
"Đúng." Minh Mộ Dao đáp: "Cô nghĩ cách liên hệ với người của Thụy Thành, nói với họ về kế hoạch của công ty chúng ta, thuyết phục họ đầu tư."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-toi-khong-tuan-thu-dao-duc-a/1196505/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.