Sáng sớm, mặt trời đã lên, chiếu những tia sáng xuyên qua những cây dương liễu hai bên đường, tạo thành những bóng mát trên mặt đất.
Minh Mộ Dao hiếm khi được thấy cảnh đẹp như thế, cô vừa đi vừa ngắm nhìn, nhận thấy trong sân trường có không ít người đang tập thể dục. Những người đến thi dường như không phải là học sinh của trường này.
"Các em làm sao tìm được trường này vậy?" Minh Mộ Dao đứng bên ngoài hàng rào, nhìn những đứa trẻ đang chơi bóng trong sân, tò mò hỏi: "Trước đây không phải các em luôn thi trong trung tâm huấn luyện sao, sao giờ lại tìm một trường học thế này?"
Tô Ân cũng không quá rõ, chỉ nói: "Cô giáo nói muốn cho mọi người cảm giác như thi thật, tạo môi trường giống như kỳ thi đại học, nên đã mượn một trường cao đẳng gần đây."
Minh Mộ Dao quay lại nhìn Tô Ân, cười nói: "Cặp sách nặng không? Cần tôi giúp em mang không?"
Tô Ân lắc đầu. Cô nhìn Minh Mộ Dao đứng dưới ánh sáng mặt trời, ánh nắng buổi sáng chiếu lên gương mặt của Minh Mộ Dao, khiến cô trông như đang phát sáng, cả người như được bao phủ một lớp vàng óng ánh.
Cô đẹp đến mức giống như từ trong tranh bước ra vậy.
Thực ra, Minh Mộ Dao vẫn rất xinh đẹp, chỉ là trước đây Tô Ân không dám nhìn cô nhiều. Mỗi lần tiếp xúc với Minh Mộ Dao, cô lại bị tổn thương, dần dần, vẻ ngoài của Minh Mộ Dao không còn quan trọng với cô nữa.
Nhưng bây giờ, Tô Ân lại cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-toi-khong-tuan-thu-dao-duc-a/511481/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.